Mưa giải hạn,





Nắng
khô khát
ngày
lại ngày,
giọt sương đêm,
mơ hồ
như không có thật
trời chưa lên
đã tan biến mất
cây nóng nực
người thì chật vật,
một chút mưa
mãi không thành,


Thôi
hết dỗ dành
bực bội
rồi trách móc
hay là
rằn dỗi,
chẳng ăn thua,
đành
nhẫn nại
chờ trông,

Rồi
cơn mưa
và mong
ào ạt
như
người
đến
tưới
lòng ta
khô hạn ...

2015


Nhận xét