Đồng bằng,




Tặng những bạn bè tôi ở đồng bằng Tây Nam Bộ.

Tôi là con của đồng bằng
đỉa bám bầm chân thuở chăn trâu vầy nước
tuổi học trò nhiều  khi bài không thuộc
giờ tập vẽ bản đồ
kẻ con sông Hồng thành đường cao của tam giác thổ
nói đồng bằng thoảng ngay hương lúa,
đàn cò như quai nón giăng ngang.

Một đồng bằng tuổi thơ
nuôi nỗi khát khao bập bùng rơm rác
mơ nắng ấm phương Nam đêm gió mùa đông bắc
nơi ấy mênh mang ngút ngát đồng bằng...

Đầu gối dãy Thiên Sơn mềm mại uốn mình
đôi nhánh Cửu Long đạp vào lòng biển
những cửa sông bấm sâu thềm lục địa
tôi gặp má Nam Bộ bao đời
đôi bàn chân cần mẫn của người
quen lội đồng bưng ngón sục sâu bùn đất.


Tôi cầm trên tay hạt gạo má trồng
gạo Nàng Thơm nắng soi ngời như ngọc
mà miếng cơm tôi ăn sao xám ngắt
chạm vào đầu lưỡi vị phèn
qua một ngày còn thấy chát.
Những bầy cua mộng nghênh ngang
Bò lăng xăng lấc láo đôi càng
bập thân lúa bén ngọt như phát cỏ.
Đêm đồng bằng nằm nghe trong gió
đàn muỗi gọi nhau tìm hơi lửa hơi người
chỉ ngừng tay xua một chút thôi
da lấm tấm đỏ như xuất huyết.
Quên đi,
quên đi,
mà nghe tiếng hát,
của đất đai,
của lúa,
của bầu trời
tự bao giờ đất đảy biển trồi
gió đẫm mặn mòi tiếng ầu ơ của má ...

Tôi cuộn mình trong rơm rạ
vì tôi là con của đồng bằng
con của điệu chèo í a vọng đêm trăng
của một dòng sông đỏ ngàu máu đất,
lẽ nào vì vị phèn chua chát
hay muỗi bay xao xác mặt đồng
cả nỗi nhớ nhà dày vò lúc đêm sương buông màn trên sông
mà tôi không là con của má,
của đồng bằng ngàu ngàu tôm cá...

   Bảy Núi 1984

Nhận xét

  1. Cảm nhận từ: bichthuyhn [Blogger] Email 02.06.11@13:17
    Anh Chu Nhạc ơi,
    Em lại vào nhà anh tay không đây nè, hi hi :)
    Em rất yêu hương lúa, yêu cánh cò trắng bay lả bay la, thích chơi trốn tìm trong đống rơm đống rạ, thích nướng khoai, hơ tay sưởi trên rơm con cúi, thích mót lạc, bắt muỗn chiêm và kéo vó te nhưng mà em sợ đỉa lắm lắm, hi hi :)
    Bài thơ của anh làm cho em nhớ đến những ngay thơ bé!
    Em Thủy

    Trả lờiXóa
  2. Cảm nhận từ: ngô đồng [Blogger] 02.06.11@13:31

    Thơ anh hay lắm NĐ rất thích đọc , chúc anh ngày an vui nhé , kính anh .

    Trả lờiXóa
  3. Cảm nhận từ: SIM_888 [Blogger] Email 02.06.11@13:34
    Mỗi miền có đặc trưng riêng, nhưng con người và số phận thì đều giống nhau cả .

    Trả lờiXóa
  4. Cảm nhận từ: buithibinh [Blogger] Email 02.06.11@14:06
    Nói đồng bằng
    ...thoảng ngay hương đồng lúa,
    đàn cò như quai nón
    ...giăng ngang.

    Những hình tượng rất đẹp, rất đồng bằng và rất ĐẮT ...

    Xin chúc mừng với Bài thơ tìm lại !

    Trả lờiXóa
  5. Cảm nhận từ: Nguyễn Vĩnh Tuyền [Blogger] Email 02.06.11@15:11
    Bài thơ dẫn dắt huynh từ châu thổ Bắc bộ vào tận Đồng bằng sông Cửu Long, ở đâu cũng thấy bóng dáng Mẹ ta tảo tần với một nắng hai sương... Bài thơ có sức gợi nhớ đến quê xa: miền Đồng bằng da diết, nhớ thương... của quê hương Đất Việt...
    Huynh rất nhớ Đệ & Mọi Người!

    Trả lờiXóa
  6. Cảm nhận từ: THÚY TÍM [Bạn đọc] Email · http://rudem.blogtiengviet.net/ 02.06.11@15:24
    Em nghe mọi người bàn tán xôn xao. ngẩn ngơ đọc xong rồi về kẻo nắng quái anh ạ.

    Trả lờiXóa
  7. Cảm nhận từ: LÊ VĂN [Blogger] 02.06.11@19:37
    Chẳng phải chỉ có ông mới là con của đồng bằng. Tôi cũng đầm như trâu trong bùn đất mà lớn lên đấy thôi. Có điều trời phú cho ông làm được thơ hay, còn tôi chẳng có phúc ấy.
    Bao nhiêu năm lặn lội ở vùng kinh rạch Nam bộ, tôi thấu hiểu nỗi khổ của người dân trỏng vì phèn. Vào mùa gió chướng, nước biển lấn sâu vào đất liền. Phèn và nước mặn xâm lấn, vầy là mất mùa. Những năm lũ về muộn, lũ nhỏ rồi mùa cũng thất.

    Trả lờiXóa
  8. Cảm nhận từ: JAPAN_NHẬT LUYỆN [Blogger] Email 02.06.11@20:40
    Đọc bài của Tiên Sinh làm cháu càng nhớ quê hương quá! Nhớ cả những ngày bị...đỉa bám chú ah hiiiiiiiiii

    Trả lờiXóa
  9. Cảm nhận từ: luuquochoa [Blogger] Email · http://luuquochoa.blogtiengviet.net/ 02.06.11@21:57
    Lão Chu,: Ta thích một số câu như bà Bình Ông Tuyền đã kể, thơ đọc lêm phải có mùi vị vùng miền mới sướng...Đó là thơ bật lên từ cuộc sống...Thơ lão "uống' được.

    Trả lờiXóa
  10. Phản hồi từ: nguyenchunhac [Blogger] Email 02.06.11@23:44
    @ Hòa đại nhân

    Lâu lâu mới thấy lão ló mặt sang hàng xóm " chửi đổng " một câu rồi chuồn nhanh. Rất vui được nghe lão hát.

    Trả lờiXóa
  11. Cảm nhận từ: trinhtuyen [Blogger] 02.06.11@22:00
    Tứ thơ thật nặng nhọc nhưng rất giầu hình ảnh và cảm xúc!
    "Đàn cò bay như quai nón giăng ngang" Rất tuyệt!

    Trả lờiXóa
  12. Cảm nhận từ: Lê Anh [Blogger] Email 03.06.11@04:21
    Bài thơ hơi khó đọc , nếu bảo con đọc thuộc lòng thì chắc con chỉ thuộc và ấn tượng nhất
    Quên đi,

    quên đi,

    mà nghe tiếng hát,

    của đất đai,

    của lúa,

    của bầu trời

    tự bao giờ đất đảy biển trồi

    gió đẫm thổi mặn mòi tiếng ầu ơ của má.

    Trả lờiXóa
  13. Cảm nhận từ: Đào Phan Toàn [Blogger] 03.06.11@06:29


    con của điệu chèo í a vọng đêm trăng

    của một dòng sông đỏ ngầu máu đất,
    **************************
    Những câu thơ đọc rồi không thể nào quên anh ạ!

    Trả lờiXóa
  14. Cảm nhận từ: tungquan [Blogger] Email 03.06.11@11:01
    Tối qua tâm sự với anh mới càng hiểu hơn những trăn trở thật lòng trong bài viết!

    Trả lờiXóa
  15. Cảm nhận từ: bachhuong2 [Bạn đọc] Email · http://bạchhuong2.blogtiengviet.net 03.06.11@15:13
    Bài thơ đây thi vị mặn mòi của đồng bằng. Nhưng phát hiện ra bác tuổi gà lại rất thích cuộn trong rơm rạ.

    Trả lờiXóa
  16. Phản hồi từ: nguyenchunhac [Blogger] Email 03.06.11@18:14
    @ BH

    Thực ra, gà thích bới thóc hơn, mợ à.

    Trả lờiXóa
  17. Cảm nhận từ: Alice Phùng [Blogger] Email 03.06.11@18:39
    thơ hay! tôi sẽ vote cho bạn :D

    Trả lờiXóa
  18. Cảm nhận từ: nhatvuong [Bạn đọc] Email · http://nhatvuong.blogtiengviet.net 03.06.11@18:51
    Chào anh NCN! bây giờ thật hiếm hoi những bài thơ kiểu này: Tự thừa nhận mình là con của đồng bằng, con của đồng chiêm, đất trũng... con của bà má nghèo...
    bài thơ với cái tứ hồn hậu chân chất cả tình người tình thơ thật nhân văn.
    Có một vài chữ em chưa thật thích lắm! chỉ xin Anh NCN có thể giải cho em thỏa mãn hai chữ " ngầu ngầu" ở câu kết ko?
    Tôi cuộn mình nằm trong rơm rạ

    vì tôi là con của đồng bằng

    con của điệu chèo í a vọng đêm trăng

    của một dòng sông đỏ ngầu máu đất,

    lẽ nào vì vị phèn chua chát

    hay muỗi bay xao xác mặt đồng

    cả nỗi nhớ nhà dày vò lúc đêm sương buông màn trên sông

    mà tôi không là con của má,

    của đồng bằng ngầu ngầu tôm cá...
    anh đừng mắng em làm phiền anh nha. cám ơn anh

    Trả lờiXóa
  19. Cảm nhận từ: Ngô Văn Cư [Blogger] Email 03.06.11@19:00
    Bài "đồng bằng" của anh nếu đứng gần với bài "Cửu Long Giang ta ơi" của Nguyên Hồng sẽ thành "song kiếm hợp bích" ca ngợi "đất quê ta mênh mông..."

    Trả lờiXóa
  20. Cảm nhận từ: CÀ PHÊ VÀ SÁCH [Blogger] 04.06.11@00:45
    Em chào nhà báo,

    Anh lại "Hành phương nam" sao?

    Trả lờiXóa
  21. Cảm nhận từ: Tường Vi [Blogger] Email 04.06.11@03:09
    Một bài thơ thật hay anh à, ruộng thơm mùi lúa, miệng đắng vị phén, hihi nhưng đến đoạn tả muỗi là thôi rồi lượm ơi em khiếp nhất cảnh này, ngày hôm sau nhìn người cứ như là người từ hành tinh khác ấy anh nhỉ. Em sợ muỗi nhiều thế lắm, vào nmuaf này hả anh.

    Trả lờiXóa
  22. Phản hồi từ: nguyenchunhac [Blogger] Email 04.06.11@05:35
    @ TV

    Cảm ơn TV. Đấy là cái" ngày xưa thương mến", ( từ 1981-1987, mình sống và làm việc tại vùng này ), còn ĐBSCL giờ đây thay đổi ít nhiều.

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét