Đường xa ta đợi mình về,
hình như trở gió tái tê chân
trời,
dẫu chưa tắt nắng người ơi,
nghe đâu đã có mưa nơi đầu
nguồn,
Đường xa chiều xuống bước
dồn,
kẻ đi người đợi ngợp hồn chờ
trông,
mong là chớ vội cơn giông,
có chăng tí tách giải nồng
nỗi ai...
2015
Nhận xét
Đăng nhận xét