Café phin rỏ giọt
thủng thẳng chẳng chờ ai
còn ta thì mong ngóng
thêm phút cũng là dài,
Thời gian cứ tích tắc
nhắc từng chấm một, hai,
sớm qua trong chốc lát
trưa đã ghé thềm ngoài,
Riêng giọt thu ngần ngại
se sẽ đọng, lặng thinh
ghé song thiu thiu lá
ngái ngủ khúc ru mình...
26.9.2016
Cảm nhận từ: hoamai1 [Blogger] Email 28.09.16@13:50
Trả lờiXóaCà phê một mình
lặng thầm từng giọt
ngoài kia
Thu nhón gót
cúc vàng như nắng tỏa hương...
Cũng thú vị, Lão Chu à!
Cảm nhận từ: trantam51 [Blogger] Email 28.09.16@14:48
Trả lờiXóaNhìn cafe nhỏ giọt mà giãi bày được lòng mình cũng khoái!
Cảm nhận từ: Lũytre (Phạm Quang Cang) [Blogger] Email 28.09.16@15:17
Trả lờiXóaCà phê thu...
Một mình,mấy mình cũng thú vị ...một mình với không gian café tuyệt vời sẽ là một ý tưởng không tồi , “Chiến hữu” của tôi là café, không ai làm phiền và bắt đầu thả những suy nghĩ “trôi bồng bềnh”, thế thôi.
Cảm nhận từ: kieuthien [Blogger] · http://kieuthien.vn102.net/ 28.09.16@22:41
Trả lờiXóa@ lão Chu !
Giản đơn những giọt cafe
Mà sao lắng đọng bến mê gửi hồn !
Cảm nhận từ: lhngan [Blogger] Email 29.09.16@21:24
Trả lờiXóaThơ của Chu tiên sinh càng ngày càng đằm sâu! Như lay thức cả nhịp mùa! Rất hay.
Cảm nhận từ: HUONGTINHYEU [Blogger] Email 01.10.16@18:16
Trả lờiXóaCà phê cùng nỗi nhớ
Cứ xoay vần trong em
Cảm nhận từ: nguyenduemai [Blogger] Email 03.10.16@10:34
Trả lờiXóaGiọt thời gian vô cảm
Giọt cà phê vô tình
Ngồi với ta hờ hững
Bên lề cuộc mưu sinh
Riêng giọt thu len lén
Nép vào góc tim này
Nhắc ta lời hò hẹn
Về một mùa đắm say..