Thêm một mùa sấu chín, bà ơi.



Nhớ Bà Ngoại,


Thêm một mùa sấu chín, bà ơi.

cháu tha thẩn nhặt lên từng quả
sấu chín rụng là thu rồi, bà ạ,
cháu nhắc lòng nhớ về thuở xa xưa.

Vườn cổ tích sum xuê, thời tao loạn,

bà là chủ nhân, Bụt của đời thường
giữa cây vườn bốn mùa hoa trái,
ao bèo xanh cá quẫy mỗi chiều hôm,

Lũ chúng cháu từ bốn phương tụ lại,
mỗi mùa hè, nghỉ học, thích về quê, 
mùa quả chín tha hồ mà trèo hái
hương nhài, hương ngâu thoang thoảng khắp vườn,

Bom ngút trời, chúng cháu về trú ngụ

bà chăm lo bao bọc, nhọc nhằn hơn
"Để bố mẹ được yên tâm công tác
học hành chăm, ngoan ngoãn, bà thương"...

Bà bảo, mắt bà chẳng may bị kém.

các cháu tinh, nhìn kỹ, kể bà nghe,
thế là cả bầy lau chau tranh nói,
bà phân vai, từng đứa, tỏ tường,


Chúng cháu lớn, mỗi đứa bay một hướng

bà già thêm, đau yếu cũng nhiều hơn
thi thoảng cháu về, bà ân cần dặn
công việc siêng nămg, cả chuyện đời thường,

Bà ra đi vào một ngày cuối hạ,

ngót chín mươi, cháu vẫn muốn nhiều hơn
giá như được, những mong bà trường thọ,
hay ít ra, cũng gắng đợi thu tròn,...

Sấu lại  mùa, chín rụng đầy mặt đất,

nhớ ngày xưa, bà nhắc cháu nhặt về
cùng thị ổi nhãn na hồng, theo gió
heo may về, lên hương vị thơm ngon,

Thu chớp chới ngoài đồng xa, bà ạ,

chút nữa thôi, sẽ về tới nhà ta,
cháu lại ước, lúc trung thu chín mọng
như Bụt hiện lên, bà về lại vườn nhà !...

Chợ Đường cái, mùa Vu Lan, 2018

Nhận xét