Nào café sáng người ơi,
dầu ta cách một phương trời
xa xôi,
thương tình thu chia cả đôi,
mùa vàng, lá đỏ bời bời trong
nhau,
Ngày chưa ngắn đêm đã sâu,
những là thương nhớ bấy lâu
dồn về,
phương người còn nỗi đam mê,
còn trông ngõ nhỏ còn nghe
gió chiều ?
Cô đơn ẩn dưới thương yêu,
ai hay bước thẳng bước xiêu
tháng ngày,
café ngụm bớt đắng cay,
vịn thu cho nỗi đắm say nương
nhờ...
Nhận xét
Đăng nhận xét