Đất nước nơi đầu núi, ( X )





10.
Ai
đã cùng tôi,
một lần lên Mã-pì-lèng,
ta lại cùng nhau
thêm lần ngược dốc,
đèo ngựa quỵ gối,

bốn mùa mây bay,
ngửa bàn tay
hứng từng sương thành giọt
úp bàn tay,
tiếp nước 
cho dòng Nho Quế,
đầy hơi
bạn của tôi ơi,
đừng cho là 
ngộ thế,
giọt sương kia,
tí xíu
sao đủ nước cho sông,
ức triệu li li,
nước sẽ nên dòng,
quy luật muôn đời là vậy,
Nho Quế xưa kia,
dẫu nhỏ vẫn một dòng,
đã ngàn năm trôi chảy,
lách kẽ đá,
xuyên địa tầng chất ngất,
chảy quanh co,
thăm thẳm ngút ngàn,
lệ trời,
huyết đá 
mồ hôi giang san,
hòa chung nhau
nên huyết mạch non ngàn,
tạo dựng
hồn thiêng sông núi,..

Chẳng vậy mà,
Nho Quế 
chảy nghìn năm
không mỏi,
nuôi cơ thể biên cương
sức vóc anh hào, 
trấn một dải giang san
chót vót tận trời cao,
vạch vành đai 
cương thổ
chướng khí lam sơn
bắc ào ạt gió
trùng trùng núi,
dựng lên
sông dẫu mảnh 
vung ra như kiếm sắc,
bao đời nay
giăng thành lũy 
đất này
để Lũng cú
quốc kỳ
tung bay,
phủ rợp trời
biên ải...
đã ngàn đời 
bao linh hồn
tụ lại
dọc biên cương
dâng khí phách
kiên cường,
cánh cung đá,
giương lên
lau lách
hóa tên 
nước sông kia,
rượu trận
trời ban tặng,
như nghìn đời nay,
ba quân 
tướng sĩ
từng
"hòa nước sông 
chén rượu ngọt ngào",,,
chiến lũy
lòng người,
dâng
tận trời cao...










Nhận xét