Ta chẳng là gì của em,...






Ta chẳng là gì của em,
chỉ là những dòng quen 
loáng thoáng trên không gian ảo,...

Ta chẳng là gì của em.
khi từng là chiếc cọc mục
cho người đuối nước trên hồ

Ta chẳng là gì của em,
khi từng là chiếc khăn,
cho người lau khô nỗi đau tan thành nước mắt,

Ta chẳng là gì của em,
khi từng là cơn mưa bóng mây
cho người khát khô trên sa mạc,

Ta chẳng là gì của em,
khi từng là một bóng cây
cho người đầu trần che nắng

Ta chẳng là gì của em,
khi từng là cơn giông
nối cơn giông trút xuống cô đơn kiếp người,

Ta chẳng là gì của em,
khi từng là nỗi khổ đau
ám ảnh người hồng nhan đa đoan, 

Ta chẳng là gì của em,
khi từng là những hạt mưa,
tắm gội bụi trần tượng người cô quạnh,

Ta chẳng là gì của em,
khi đã từng hóa thân nỗi giận hờn
những ban trưa và đêm muông câm lặng,

Ta chẳng là gì của em,
khi đã từng chẳng là gì 
của người,
và những ai, 
ai nữa ?...

Ta chẳng là gì của em,
khi đã từng âm thầm 
nhủ lòng, chẳng sao, gắng đợi,

Khi ta biết rằng,
những gì em qua
thì cũng là của ta, 
tất thảy,
dẫu người nghĩ thế nào
chẳng cần ta đeo đuổi
đành vậy thôi,
đằng đẵng, người ơi,... 

Rốt cuộc,
mình là gì của nhau, 
trong dằng dặc cuộc đời ?!...

10.5. 2019. 



Nhận xét