hình như
là ngày Ngâu ra,
nhiều kẻ
đã hát ca
về mùa thu rồi đấy,
Mưa bất chợt,
khi chẳng có dấu hiệu nào
của mưa,
dường như
trong tình yêu,
chuyện dỗi hờn
cũng thế,
Ta đâu còn trai trẻ,
để mà rỗi hờn
nhưng chuyện gì
thì cũng nguồn cơn?...
Một lời nói,
hay đâu bóng gió
đóng đinh lên
lòng tự trọng
người ta,
sao
có thể bỏ qua,
một quá khứ
vẫn còn rỉ máu,...
Cơn mưa rào
bất chợt,
như rút ruột
đất trời,
qua Ngâu,
là
thu thôi,
sẽ
chín nẫu
một mối tình
câm lặng,...
Mồng 8.8,2019
Nhận xét
Đăng nhận xét