Tây Bắc thương nhớ (III)


Trường ca.



3.

Mộc Châu
ở lại phía sau
ngược ngàn
đã Yên Châu, Hát Lót
theo chân 
người xưa Hoàng Công Chất
oai hùng một dải biên cương,
Thành Bản Phủ còn kia.
đời đời hương khói
ghi công người giữ đất,
cương thổ định hình...
Ngày sau,
những người con 
Đất Việt kiên cường
vượt ngục tù
phá gông xiềng giặc Pháp
rực sáng
những tên người, tên đất
Tô Hiệu, Trường Chinh, Nguyễn Lương Bằng,
Xuân Thủy, Trần Huy Liệu, Trân Đăng Ninh,
và bao người khác nữa
ngục tù giam thân
tinh thần bất khuất
vượt trùng lao 
đến với đồng bào
khích lệ người người
mơ một ngày 
sáng rực ánh vàng sao...
nhà nước cộng hòa non trẻ
tung hê
cả trăm năm nô lệ
đập tan ngàn năm 
mộng bành trướng xâm lăng,
một dải biên cương
điệp điệp trùng trùng,
nay cọc chốt
nơi ngã ba biên giới,
tiếng gà gáy
ba nước cùng thức dậy,
ánh dương lên
A-pa-chải sương giăng
thấp thoáng quân phục xanh
xuyên rừng băng núi,
từ đỉnh cao,
ngắm non sông vời vợi.
đỉnh Phạ Đin,
xưa Trời Đất díu dan
Mông, Dao, Thái, Mường,
huyền tích
Mẹ Âu Cơ
Mang bầy con lên núi
Tây Bắc muôn dân
nhưng chung một cội,
máu đỏ da vàng
Lạc Việt muôn đời,
từ nóc Phan-si-pang
vươn đến trùng khơi,
biển Đông
dâng sóng bạc...

Nhận xét