Bảy Núi, miền ký ức,...( I )

Trường ca



1.

Một sớm
mùa mưa
Sài Gòn thức giấc
tiễn chân
một cháng trai xứ Bắc
chuyến xe đò
lăn bánh đi Miền Tây.
ngang qua
Bến Lức, Vàm Cỏ là đây
Mỹ Tho đã ngay trước mặt
ôi những tên miền
tên đất
sách vở nghe tên
nay mới đặt chân
những cánh đồng mông mênh
cò bay mỏi cánh.
mùa nước nối
trắng băng tít tắp
dập dềnh
 chòm xóm nổi nênh
sông Tiền
chắn ngang
đò giang Mỹ Thuận,
những tiếng giao hàng
đều đều
não ruột
khách bộ hành đường xa
thảng thốt,
đồng cách sông ngăn
bao chừ trở lại quê.
mẹ già một thân
chuối chín từng ngày
nhỡ héo rụng
ai người chăm đỡ,
lại sắp mùa đông
đêm trời trở gió
thấm nhắc tên con
bạc tóc qua đêm.
ngủ cầm chừng
nhẩm tính việc cho con
đâu cần chi
mặc chuyện nước non...


Và em nữa,
nơi mái trường xa nhớ
cô giáo trẻ vốn quen ở phố
nay về quê dạy học
quen chăng,
chúng mình vừa ngỏ lời
chưa qua một tuần trăng,
vậy mà tạm chia tay
đôi phương trời biền biệt,
phà lênh đênh
băng chéo dòng nước xiết.
ta ngửa mặt nhìn trời
gửi mây nhắn lời thương...
rồi đây
sẽ là những đêm trường
thương mẹ
nhớ em
một trời xa phương Bắc,
rồi sẽ
những tháng ngày bạc tóc
nắng gió trời Nam
vời vợi mây ngàn,
những Long Xuyên, Châu Đốc, Tịnh Biên
ngăn cách Cấm Sơn
bên kia trời Bảy Núi,
khô mắm
quẹt kho
canh chua me cá rô bông súng.
lẩu cá linh
dưa điên điển
nuôi thương nhớ từng ngày...

Nhận xét