Tiết Lập xuân,




Một niềm vui nhè nhẹ dâng lên,...
Một cảm giác buâng khuâng khó tả,
Có chuyện gì vui trơng thời buổi đại dịch này?
Thú thật là chẳng có gì lớn lao cả. Chỉ toàn những chuyện vặt vãnh. Vậy mà lại làm cho lòng mình cảm nhận chút bâng khuâng chen lẫn niềm vui nhẹ nhàng lan tỏa... Giá là dăm bảy năm về trước thì những thứ như này chẳng thể làm mình mấy xao lòng...

Chỉ là,...
Sáng qua, dạo chơi Hội chữ xuân Hồ Văn vào ngày đã vãn, đàm đạo với vài ông đồ quen, lấy chữ Khang Ninh tặng ông bạn già, khỏe lại sau vài năm ốm đau tưởng khó qua khỏi và hồi phục. Và nữa, xin chữ Lam Điền sinh ngọc tặng vợ chồng con trai hàm ý nhắc nhở bổn phận, trách nhiệm và niềm vui gia đình cho bọn trẻ... Rồi được tặng quà là tác phẩm thư pháp thể hiện Đằng vương các tự trứ danh của Vương Bột.
Tối về, hỏi thăm một đứa em-nữ đồng nghiệp, biết tin người thân bị cảm sốt mấy ngày qua, đi khám thì chỉ là cảm cúm thông thường mà thôi, chứ không dính dáng gì đến nCoV,
Sáng nay, đi làm ngày đầu tiên năm mới ở nơi mình làm thêm, tưởng đã hết tết rồi, nhưng mọi người không quên, vẫn để phần phong bao lì xì mừng tuổi,
Đầu buổi chiều, thấy điện thoại tít, mở xem, thì ra một đứa bạn học của cô con gái, gửi trả tiền vay cho nó qua tài khoản ngân hàng của mình... Trêu cô con gái rằng "Được trả tiền vào Ngày Vía Thần tài là may mắn", khiến con bé cười rúc rích...
Lên mạng xem, vào trang Blog TV thấy liền mấy người quen ở đây, biệt tăm tích đã vài năm nay, bỗng dưng đăng bài mới... Vào xem, gặp lại những giọng văn thơ quen, sống lại cảm xúc ngày nào...
Ngoài trời, những giọt mưa bắt đầu lộp độp ngoài ban công báo hiệu một đợt gió mùa đông bắc về, xua đi cái ẩm thấp sương mù vốn có của tiết giêng hai...
Ừ, giờ ở tuổi này, chỉ cần những điều nho nhỏ vậy thôi.
Chợt nhớ, mai kia mới là tiết Lập Xuân mà!?...

( 03.02.2020 )

Nhận xét