Tây Bắc thương nhớ ( V )

Trường ca, 



5.
Tây Bắc,
mùa đúng hẹn
tháng Mười
đầy tuần trăng
lúa chín vàng,
chất ngất
ruộng bậc thang,
ngan ngát
nếp nương Tú Lệ,
La Pán Tẩn
Chế Cu Nha,
vàng rộm
chân mây Mù Cang Chải
ròn rã tiếng cười
trai gái
thịt da thơm
hương ngây ngất 
ngày mùa,
heo may,
vào mẩy nương ngô,
bếp than củi
no cái nhìn con mắt
rượu ngô nhạt
ực đầy từng bát,
say qua đêm,
mấy chốc
tiết đông rồi,
lại hoa mận, hoa mơ,
trắng xóa núi đồi,
chớp chới,
lành lạnh hơi đêm
đào hé nụ,
xuân rón rén
về trong giấc ngủ,
hấp tấp gối chăn,
quần quật canh khuya
tấp tểnh 
mỗi sớm mai,
thức dậy
mặt trời quáng quàng
đùng đỉnh trưa
thũng thẵng bước trâu,
mõ lốc cốc chiều
dắt xuân về 
tối tối,
đời thì dài
đi đâu mà vội,
ra giêng hai,
lại đến mùa ban,
chẳng đọi ai,
rợp cả đại ngàn
trắng một sắc màu da diết,
ai có biết,
tiếng gọi thầm
tha thiết,
hoa gạo
bồi thêm
đỏ ối một tháng ba,
bung lên 
những đóa trời
phô khúc hoan ca
đầy ước vọng
ơi những vực sâu
thăm thắm,
ơi những cung đèo,
khúc khuỷu
hiểm nguy,
ơi những bản làng
lẩn quẩn sương mù,
khuất nẻo
nương náu
những tâm hồn trong trẻo,
những kiếp buồn vui,
chỉ làm bạn
non cao,
không đi đông
mà cũng chắng đến tây,
chỉ biết 
ấy,
phía mặt trời lên,
rồi lặn
an nhiên
sống
ghét
yêu
không thù hận,
chẳng tơ hào
tham vọng
chi chi,
mỗi năm
bốn mùa
thao thiết
đến
rồi đi,...

( còn nữa )







Nhận xét