Khúc tháng bảy,





Tháng bảy ta lên núi chơi,
đi tìm cái nhớ đánh rơi thuở nào,
non cao rồi lại non cao,
cơn mưa bất chợt nôn nao cả chiều,

Cái ngày ta chửa biết yêu,
em thì lại đẹp làm xiêu đất trời,
cho bao nhiêu kẻ mê tơi,
em đi bỏ lại một thời nhớ thương.

Tháng bảy trời đất ẩm ương,
dở mưa dở nắng nửa sương nửa mù,
đành thôi chờ đến mùa thu
bao giờ tìm lại ta bù cho nhau ?...

7.2020






Nhận xét