Anh tìm em trong thành phố mưa,




Tìm người
ta lang lang
giữa thành phố mưa phùn gió bấc,
chà xát vào lòng ta
cái rét,
nhưng lại xoa dịu được nỗi đau
khắc khoải,
dại tê...

Người,
mà ta đã từng yêu
ta đã từng căm giận
ta sẽ còn yêu
ta tưởng sẽ nghiền nát,
nếu như người
bội phản,
ta tưởng chừng
sẽ khô cứng,
để người được tự do
đi tìm hạnh phúc riêng
ở trên đời...

Ta đi
tìm người
như tìm chính nỗi đau
của mình
tìm niềm sung sướng của mình
cho cái xác phàm
như đã hóa thành gỗ đá
của ta,...

Người
hãy nhớ
từ hôm nay
giữa thành phố mưa bay,
ta
như một chiếc bóng,
tìm người
ám ảnh người
án ngữ
trước cuộc đời
người,
mỗi khắc giây
và suốt cả chặng đường
dằng dặc
khôn nguôi...

02.01.1985

Nhận xét