Bữa cơm chiều mưa lều vó,

Giở lần gợi những ngày xa,
biết là lẩn thẩn tuổi già dở hơi,...


Giờ thương lại những ngày xưa,...
cái ngày ta dại còn chưa biết gì,

Cái ngày giã mẹ ra đi
vô tình bất hiếu, mẹ thì thương ta,
xó quê vò võ tuổi già,
khi biết thương, mẹ đã là khói hương,

Cái ngày tạm biệt người thương
lời yêu nói vội giữa đường gió bay,
yêu xa những chín nghìn ngày,
ngỡ là duyên phận thành đày đọa nhau,
... ... 

Nhận xét