Bảy Núi, miền ký ức ( Trường ca- II )

 


2.
Bảy Núi
đón ta
giữa mùa nước nổi,
trăng băng chân trời
núi như dừa khô
lổn nhổn
bồng bềnh
dăm bày hòn nhô
trời nước
một màu
con đường
mong manh
như sợi chỉ căng ngang
ta ngợp
giữa một trời mây nước,
Cấm Sơn chon von
Nam Vi như chén úp
núi Dài quằn quại như trăn
thị trấn xác xơ
vừa đi qua cuộc chiến tranh
đầu lâu xương khô
chồng chất mồ Ba Chúc
máu vung vãi chùa chiền
oan hồn uất ức
cả vùng đất
nửa mê nửa thức
năn nác um tùm
cứ hoang dại mà lan,
ta như con nai
lưu lạc
giữa rừng hoang
chẳng biết tìm gì
chẳng lối ra khỏi bẫy,
ngày đôi bữa
cơm canh chua cá rô bông súng
túi hết tiền
nước mắm mặn quẹt khô,
nghe giọng Nam
câu được câu thưa
đêm đêm
đếm giọt mưa
não ruột canh khuya
cải lương vọng cổ,
Dạ cổ hoài lang
oán khúc trăm năm
ta lại nhớ
Đường trường thu không
mơ chiếu chèo sân đình
Thị Màu Thị Kính
thèm điệu Lới lơ
con mắt ai lúng liếng,
đưa tình
những người chị
vắng chồng mải chiến chinh
mòn mỏi đợi chờ
chăn đơn gối chiếc
đêm đêm lén khóc
hà hít áo chồng
thấm nước mắt
cầm canh
nhớ những em gái
phơi phới tuổi đôi mươi
bỏ học giữa chừng
lấy thương binh đáp nghĩa
điệu vọng cổ
hay điệu chèo cũng thế,
là nơi đàn bà
an phận thương thân
nơi giấu lửa tình
chôn khao khát thanh xuân
nên dẫu ở miền nào
hai đầu đất nước
đều buồn đến não lòng
thấu gan cắt ruột
đau nhói con tìm
thân gái buổi loạn ly,
làm sao níu chân
những đấng nam nhi
dẫu vỗ ngực
ta đây sống chết
vì non sông
thề chiến đấu đến cùng,
có thấu nỗi lòng
bao mòn mỏi chờ trông
bóp nghẹt con tim
nên nỗi đau góa bụa,
mênh mông trời
bạt ngàn đồng lúa
mang mang nước lên
tê tái câu hò,
vọng cổ năm canh
thức những buồn lo
âm âm vọng về
từ thời người mở đất...

( còn nữa )






Nhận xét

  1. Lê Thuần
    Cẩm Sơn đường dóc cao cao
    Người An Giang vẫy tay chào
    Kính mời quí khách cùng du ngọan
    Xem thử cấm Sơn đep thế nào ?
    ( xin lỗi nếu không bằng ý-)

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét