Đợi xuân,

Ký họa của Trần Nhương 


Đợi xuân lần giở bút xưa,

câu thơ ngày ấy như đưa ta về,

rưng rưng cái thuở đam mê,

bao nhiêu chuyện cũ từng tê tái lòng,


Vô tình nên dạ sáng trong,

ta thế ấy,...  người đợi mong từng ngày,

nhưng rồi,  khuất nẻo chân mây,

ta về ôm nối riêng tây cho mình,


Đợi xuân, cạn nhớ, lặng thinh,

cuối trời ai có trở mình giấc đêm,...


30.01.2021




Nhận xét