Ngày đầu năm mới, về quê dự đám cưới đứa cháu, rồi ghé về thắp hương ngôi thờ tự của gia đình. Trời nắng hanh vàng óng. Đường làng đang đổ bê tông. Rồi đây rộng rãi, sạch sẽ và dễ đi đấy, nhưng sao lại thèm và nhớ con đường làng lát gạch nghiêng cổ rợp bóng tre xưa đến thế... Ngày ấy, nhà nào cũng có sân vườn rộng lắm, lũy tre um tùm, sân vườn rợp cau, xoan và cây ăn quá như nhãn, mít, ổi, na, hống xiêm, bưởi... Giờ thì toàn nhà hình ống kiểu phố, bao nhiêu ao chuôm, vườn đều bị lấp hết chia thành thổ cư. Buồn vui chộn rộn, bởi làng quê bay mất hồn vía cảrồi,... Nao lóng, nhớ mấy câu thơ cũ:
"... Chiều đông bàng bạc ngõ thôn,
đốt lên đống rấm gọi hồn ngày xưa,
cha về lại bến đò đưa,
mẹ thời nhóm lửa gió lùa vách quê,..."
Ước gì trở lại ngày xưa
Em ngồi hong tóc gió lùa giậu thưa
Thương em chín đợi mười chờ
Giờ thanh công cốc tôi hờ giận tôi
Tôi về nhìn bến sông trôi
Ngược miền ký ức rằng tôi vẫn buồn...
Thương người phận mỏng cánh chuồn
nghe đâu phiêu dạt ngọn nguồn ai hay,
nghe đâu phiêu dạt ngọn nguồn ai hay,
Chiều đông nắng nhạt ngọn cây,
ngõ quê bóng dáng những ngày em qua,
mấy chục năm vẫn riêng ta,
thế nhưng... đã một gã già, nhớ em,...
Thao Dan Nguyen
Trả lờiXóaƯớc gì trở lại ngày xưa
Em ngồi hong tóc gió lùa giậu thưa
Thương em chín đợi mười chờ
Giờ thanh công cốc tôi hờ giận tôi
Tôi về nhìn bến sông trôi
Ngược miền ký ức rằng tôi vẫn buồn...
KKk, tiếp mấy dòng cho vui.
Thao Dan Nguyen
Thương người phận mỏng cánh chuồn
Trả lờiXóanghe đâu phiêu dạt ngọn nguồn ai hay,
chiều đông nắng nhạt ngọn cây,
ngõ quê bóng dáng những ngày em qua,
mấy chục năm vẫn riêng ta,
thế nhưng... đã một gã già nhớ nhó em,...
kkkkk lão Thao Dan Nguyen