Chiều nay qua Thành Nhà Hồ
Nhìn tan nát một cơ đồ mà đau!
Sân rồng ngập vết chân trâu
Đâu vườn Thượng Uyển, đâu cầu vua qua
Ngai vàng nắng táp mưa sa
Triều đình còn lại một ta giữa đường...
Liêu xiêu leo dốc ngược mường
Qua truông ra gặp người thương không chào...
Đến
rồi đang giữa tháng ba
Sao
mà ngồi nhớ người ta thế này
Nhớ
mái tóc nhớ bàn tay
Và
đôi ánh mắt những ngày còn xưa...
Xa
xưa lay lá lay mưa
Người
còn lên lại Pha Dùa hay thôi
Miền
biên viễn nở hoa rồi
Sáo
ai hổn hển đất trời đang yêu
Một
mình ôm chiếc khăn piêu
Đùm
cơm cháy lá dong chiều... Đêm buông?
THẦY GIÁO
Thầy giáo đi rồi còn lại mình em
Lớp học ngày xưa không còn ai nhớ nữa
Mái lá sàn tre rét run cánh cửa
Em tìm về cách biệt âm dương.
Thầy giáo đâu rồi cái sọt cái rương
Nơi cất giữ chữ đầu đời em học
Mong lớn dậy vươn vai toả nóc
Cho chu chương mường nước rộn non ngàn ...
Thầy giáo nghèo áo vá dọc ngang
Bữa cơm sắn cơm nâu chưa đủ
Luộc quả rừng cùng trò ăn qua bữa
Nở nụ cười hiền giấu nước mắt vào trong.
Chúng em lớn lên đứa lấy vợ gả chồng
Nay tóc trắng như tóc thầy ngày ấy
Mỗi lần gặp nhau khi nào cũng vậy
Hay nhắc về thầy thầy có nghe không.
Còn riêng em thích luyện bút văn phong
Ghét kẻ bất lương thương người nghèo khó
Rồi một ngày kia em sẽ về dưới cỏ
Lại đến tìm thầy xin đọc để Người nghe.
MB 20-11-2020
THƯ GỬI CON
Mẹ gùi câu khặp theo cha
Đi làm người mường khác
Câu Xường cũ sấm rền rung cuối thác
Con nhặt về buộc lại vía ngày xa
Cha vào trong này đội nắng cùng người Grai - Bana
Nhào cát đỏ nuôi củ mì quả bắp
Bác hàng xóm Ma mun mới gặp
Mình thương em ché rượu cháy lòng
Cha đã qua Azunpa - Chưsê -
Xứ sở gió và mặt trời đốt lửa
Tung hạt giống sáng đồng xanh lá lúa
Đêm nhìn sao ướt hạt chín vàng
Con ở ngoài Mường khéo cu Quân ngã thang
Nhắc Điệp nữa khỏe chân cùng đồng đội
Nơi gốc đất cha vẫn chờ mẹ đợi
Gió Chu thiêng Ký Ống bay vào ...
Đêm nay Nhà rông lấp lánh sao
Núi Pha Pui ngủ yên riêng mình cha vẫn thức
Mẹ con khẽ trở mình trong giấc mơ rất thực
Cha thẫn thờ theo mẹ đến bên con .
24-4-2020
Nhận xét
Đăng nhận xét