@@@
Mới đây, nhân mạn đàm với bác Nguyễn Vĩnh Tuyền về thơ
phú, lại nhớ khi trò chuyện với Việt An về thơ đầu tay, bèn nhớ đến bài thơ đầu
tay của mình. Đúng ra, là bài thơ đầu tiên được đăng báo.May mà, tôi vẫn giữ được tờ báo Văn Nghệ, số 50 ( tức số 789,
ra ngày thứ bảy, 16/12/1978 ), đăng bài thơ
"Núi Đôi buổi sáng" của mình. Tiện đây, đưa lên hầu chuyện
bác Nguyễn Vĩnh Tuyền và bạn Việt An.
Bài thơ này được làm khi tôi đang là sinh viên đại học năm thứ 3, nhân
một chuyến đi thăm một người bạn đang học ở Trường Trung cấp Điện nằm ngay chân
Núi Đôi (Phù Lỗ-Vĩnh Phúc) vào cuối năm 1977. Bài thơ như sau:
Tôi
mới gặp trong thơ
Hai
ngọn núi và mối tình dang dở
Hoa
mẫu đơn khắp núi Đôi đang nở
Nhưng
cô gái năm xưa chưa làm mẹ bao giờ.
Chuyến
tàu khách đầu tiên
Lượn
qua chân núi
Làm
những giọt sương trên lá thông thức dậy
Khi
mặt trời còn chưa lên.
Dãy
Tam Đảo nổi bồng bềnh trong sương
Cột
truyền hình lúc mờ lúc tỏ
Cây chè mọc trong cồn cào của gió
Ôi
ngọn gió trung du như ném cát vào cây.
Tôi
đứng trên nóc lô-cốt còn đây
Ụ
súng đại liên nay đã thành sắt gỉ
Đau
thương xẻ chia vơi đi trong ngày đánh Mỹ
Hoa
nở bình yên bên sắt thép quân thù.
Ngay
dưới kia có những mộ bia
Nấm
mộ nào của người con gái ấy
Tôi
thơ thẩn hái chùm hoa đỏ chói
Đặt
vào đây với cả tấm lòng tôi.
Cô
gái nào hát sườn núi bên kia
Tiếng
em bay vòng vèo sườn núi
"Cuộc đời vẫn đẹp sao, tình yêu vẫn đẹp
sa "
Có
phải em cô du kích năm nào. ?
Câu thơ trong bài này: "Cây chè mọc trong cồn cào của gió" là mượn câu nói "xuất
khẩu thành thi" của một người bạn cùng tham gia chuyến đi đó ( hiện anh
đang là Phó Tổng biên tập Báo Nông Nghiệp Việt
Bài thơ này được cố nhà thơ Phạm Tiến Duật, khi đó
đang là BTV của Báo Văn Nghệ, biên tập và cắt bỏ mấy từ rườm rà trong một câu.
+ Bài thơ được trả nhuận bút 18 đồng ( ở
vào thời điểm năm 1978, vừa bằng đúng một tháng học bổng của sinh viên Đại học,
nghĩa là giá trị đủ để nuôi cái thằng tôi đúng một tháng; còn như, để chiêu đãi
kẹo lạc, kẹo vừng, trà thuốc thì vô tư...).
Nhận xét
Đăng nhận xét