Đôi lời thưa cụ Nguyễn Du
nghe Kiều từ buổi mẹ ru thuở nào.
Rằng đời nào biết thấp cao
cũng đâu hiểu được ra sao sự tình
thương Kiều tội nghiệp Thúc Sinh
ghét Hoạn Thư , lại bực mình chàng
Kim
Duyên trời ba nổi bảy chìm
Đạm Tiên xưa cũng ngậm miền cỏ xanh
Đời dặt một giống Sở Khanh
thêm đám Mã Giám lưu manh
phỉnh phờ
Trăng kia khi tỏ khi mờ
anh hưng đắm giữa bến bờ mỹ nhân
tiếc chàng Từ Hải chết trân
căm Hồ Tôn Hiến tiểu nhân kế hèn.
Tiền Đường sóng cuộn triều lên
cõi tu còn vãi Giác Duyêb cầm bắng
Vương Quan cùng ả Thúy Vân
số nhàn mà hưởng chi cần hiều trung
Đa đoan đến thế là cùng
càng hoàn hảo lại mịt mùng khổ đau,
thương người gieo tội cho nhau
cõi nhân để một mối sầu ngàn thu
Đôi lời thưa cụ Nguyễn Du,
ba trăm năm nữa, cho dù mai sau...
16.9. 2021
Nhận xét
Đăng nhận xét