CHUYỆN NGÀY CŨ ( IV ) - NỢ QUÊ.


 TRẦN ĐĂNG KHOA - NGUYỄN CHU NHẠC 0 NGUYỄN VIỆT AN & BẠN HỌC CŨ.

@@@

Người Việt mình, hình như không ai không có một miền quê để thương để nhớ. Dù ta là người quê, hay là người ở phố đến vài ba đời, nhưng gốc gác thì vẫn là người quê cả ...
Quê là niềm thương nhớ, là món nợ truyền đời, là cội nguồn tâm tính ...
Tang bồng cho thỏa chí trai
Rời quê bỏ lại gàu giai gàu sòng
Góc vườn cây bưởi cây bòng
Ngõ ngoài hoang dại tơ hồng quấn nhau.
Cái thời tóc vương hoa cau
Em ngang qua ngõ lau chau miệng chào
Tối về chiếu lạnh chiêm bao
Giường đôi hai bóng yếm đào em theo.
Đêm nao buồn vẳng câu chèo
Cầu sông ai tắm trăng neo giữa dòng
Anh trọ học ấp cõi lòng
Bao giờ cho đến thành công thì về.
Đời người sao lắm bến mê
Một đi một đợi một quê một tình
Sao Hôm chôn chân đầu đình
Sao Mai chớp chới mắt mình mắt ta.
Bao năm biền biệt tiếng gà
Quê nhà mới đó chốc đà mấy mươi
Đâu rồi chúm chím môi cười
Đâu rồi hương bưởi tóc người xa xưa ?
Giật mình nghe tiếng chuông chùa
Ngỡ ngàng bà lão đâu vừa thỉnh chuông
Giấu già em chùm khăn vuông
Oản phần chia cháu, anh buông tiếng chào...
###
Bình luận từ: Nguyễn Việt An [28.12.09@21:04
@Nguyễn Chu Nhạc !
Tôi hay đùa mà. Bài thơ nặng lòng quá, nên đùa 1 chút cho nhẹ lòng. Quê hương luôn cho ta nhiều cảm xúc, muôn vẻ khác nhau. Nhân entry về quê hương, cho phép tôi góp 1 bài. Tôi ko phải là người cầm bút, lâu lâu viết đại khái 1 bài cho vui.
THOÁNG QUÊ XƯA.
Mỗi lần về lại quê xưa
Thấy người quen cũ - cứ thưa vắng dần
Bông hoa cúc nở tần ngần
Sắc vàng ngơ ngác - tắt dần cuối thu
Đồng xa vẳng tiếng chim gù
Chuồn kim đá nước, ao tù rêu xanh
Hoe vàng một chút nắng hanh
Tiếng gà xao xác bên mành dậu thưa
Quê nghèo cháy nắng, bạc mưa
Mới về, lại thấy - như chưa được về
Cải ngồng nhuộm nắng chân đê
Thoảng hương cốm mới bay về trong mơ.
Việt An - Mùa Thu 2007.
###
( BLOG TV -28/12/2009@10h27, 863 lượt xem, viết bởi: nguyenchunhac )

Nhận xét