@@@
Chuyện ngày xưa
Ngày xưa có một người đã gieo chữ, biến Maudem từ tay trắng thành người biết chia ngọt sẻ bùi, vui chơi trong Xóm Lá.
Maudem rất biết ơn người ấy, luôn phấn đấu để sự bao dung của người ấy trở thành có ích. Từ người ấy, Maudem học được cách cư xử tốt với mọi người.
Người ấy không cần hoàn ơn nên Maudem càng khắc khoải, khó nói.
Xin chia sẻ với bà con Xóm Lá nỗi niềm của Maudem từ những con chữ ngày xưa.
Chớm
Bầu trời
Chớm vào hạ
Nửa chói chang
Còn một nửa dịu dàng
Con sóng
Vừa khẽ khàng
Vừa say mê bạo dạn
Khi chớm lên
Bông hoa
Vẻ e lệ
Trang nghiêm
Nhưng đầy quyến rũ
Còn em
Vừa vui đó
Lại chợt buồn
Khi chớm yêu.
15/02/2011@22h30, 759 lượt xem, viết bởi: maudem
@@@
CHẲNG BAO GIỜ
EM VỚI ĐƯỢC ANH
Tuổi thanh xuân em đã tự biết mình
An với phận làm con ong cái kiến
Anh vụt sáng trên bầu trời thương mến
Em biết mình chẳng với tới được anh
Những vần thơ gieo chữ mong manh
Kéo trời xa lắc bỗng nên gần
Và dẫn dắt em thành người lớn
Em biết mình chẳng với tới được anh
Anh cùng dặm đường xa bôn tẩu
Cánh chim mỏi bỗng chung bến đậu
Ngôi sao anh vẫn lấp lánh trời xa
Chẳng bao giờ em mơ với tới
Thế là em thành người mắc lỗi
Và ngôi sao mãi chẳng thể gần
EM VỚI ĐƯỢC ANH
Tuổi thanh xuân em đã tự biết mình
An với phận làm con ong cái kiến
Anh vụt sáng trên bầu trời thương mến
Em biết mình chẳng với tới được anh
Những vần thơ gieo chữ mong manh
Kéo trời xa lắc bỗng nên gần
Và dẫn dắt em thành người lớn
Em biết mình chẳng với tới được anh
Anh cùng dặm đường xa bôn tẩu
Cánh chim mỏi bỗng chung bến đậu
Ngôi sao anh vẫn lấp lánh trời xa
Chẳng bao giờ em mơ với tới
Thế là em thành người mắc lỗi
Và ngôi sao mãi chẳng thể gần
19/04/2011@19h28, 535 lượt xem, viết bởi: maudem
Nhận xét
Đăng nhận xét