CHUYỆN NGÀY CŨ ( XI ) - TRỞ LẠI MIỀN TRUNG

 LƯU TRỮ.



@@@

Thế là lại ngồi trong căn phòng cũ, trên cái bàn máy ngày ngày, trước đây, vẫn lách cách gõ phím làm việc, viết bài, hay dạo Net... So với lần trở lại đầu tiên sau khi chia tay xứ này, thì vừa gần 3 tháng.
Song với năm Âm lịch, thì đã là hai năm khác nhau ( Sửu-Dần ).
Lần trước, cảm xúc còn chộn rộn, chủ-khách, cũ-mới, thì giờ đây có vẻ như mọi chuyện bình thản hơn, nhẹ nhàng hơn, không mấy câu nệ, sợ mang tiếng này nọ cho cả hai phía. Máy bay chậm ( vì đường băng nhường cho máy bay chở nguyên thủ các nước ASEAN về sau hội nghi cao cấp ), bèn nhắn cái tin vào bảo mọi người cứ ăn cơm trước, đừng chờ, trong ấy cũng không còn băn khoăn nữa. Ấy vậy là được rồi... Nghĩa là, mọi sự đã an bài. Anh em thuộc cấp trong này đã coi mình là " sếp cũ ", và đã quen dần với sự điều hành của " sếp mới "- với trật tự mới, ứng xử mới v.v...
Thành phố ít ngày sau lễ hội pháo hoa, vẫn còn dấu vết của lễ lạt, khách khứa... Cơ quan cũ không mấy thay đổi, chỉ khác là mấy công việc, nhân sự cũ được xây dựng và thực thi dở dang thì nay đều kết quả tốt đẹp...
Cậu phó cũ ( sếp mới ) ra tận sân bay chờ đón, kể lể công việc tiếp nối từ trước, kết luận rằng :" Em làm theo đúng ý của anh... giờ suôn sẻ, tốt đẹp cả... Mọi người cùng vui lắm, anh à. Em bảo với mọi người trong cơ quan, là nhở công anh cả...". Ôi, lại khéo nói rồi. Nhưng mà, bụng cũng thấy vui, vì rõ là có ta có công sức ít nhiều ( Lại tự khẳng định vai trò cá nhân rồi ?).
Cái hành lang dài chạy ngang cửa phòng cũ, nơi lách chách tiếng chim sẻ rỡn nhau mỗi dịp nghỉ cuối tuần vắng vẻ, dạo nào, dãy cây cảnh vẫn nguyên thế. Có điều, cây hoa nào cũng nở hoa... Mai chiếu thủy lăn tăn đầy hoa trắng; mai vàng đã cuối tiết xuân vẫn rực rỡ mấy bông vàng tươi; đặc biệt, cây lộc vừng chính diện cửa ( có từ hồi vị sếp trước nữa để lại )- cái cây mà hồi đầu thu năm ngoái, đón gió mùa đông bắc bằng lác đác lá vàng lá đỏ, gợi cảm xúc để viết bài tản văn ( từ cảm nhận của blogger MTV ), thì nay, có đôi chùm hoa... Hoa lộc vừng. Ôi... công ta ngày nào chăm sóc, tưới tắm... ( Lại kể công rồi ).
Tự lự trước cây hoa, chợt cậu sếp mới nói to : " Anh thấy không, toàn cây hoa mà anh chăm bón, giờ anh vào công tác, hoa nở để đón bác đấy... Nhất là cây lộc vừng, trổ được hai chùm hoa, cành cao, cành thấp, mỗi anh em mình một cành ...". Cái nhà cậu này, thật biết ăn nói, lại khéo mồm khéo miệng rồi... Nhưng mà, nghe dễ lọt tai, vừa lòng... Thì ra, cái tai, cái mắt người ta cũng dễ hư lắm... Chỉ thích nhìn cái đẹp, chỉ thích nghe lời nói ngọt ... Thật chẳng trách, các cụ xưa đã dạy " Ngọt lọt đến xương " ! Rồi tự biện luận " Cậu ấy nói thế... thì cũng đâu có gì sai ? ! "...
Bông lơn vài câu vui vẻ, cậu sếp mới lại thưa ngọt:" Mời anh vào hội trường, kẻo anh em lại chờ... đang sinh hoạt nghiệp vụ sôi nối lắm, anh ạ ". Thế là lại phải vào, nói cái việc- lý do chính của chuyến công tác... Sau cái phần thể hiện phận sự, mới lại thân tình, bông đùa vài câu... Anh em khi đáp lễ, cũng phải chia thành 2 phần, trịnh trọng- dành cho " cái phận sự mới " , rồi mới lại bông đùa thân tình. Chuyện bên lề thì tự nhiên hơn lần trước, song ai đó, cũng khéo lồng cái sự ( đành tạm gọi là " cái riêng tư nho nhỏ " của mình vào các câu chuyện vui, khi có thể ), đại loại như " có gì ... anh giúp đỡ cơ quan... anh nói hộ em một tiếng " v.v...
Cũng đâu có gì lạ. Toàn chuyện thường ngày, quy luật của cuộc sống cả mà...
Tự nhiên, nhận ra sự nóng nực của xứ sở này. Sáng qua, đêm qua, ngoài kia vẫn còn lạnh, vậy mà, đây nóng thế. Nhớ ngoài ấy, lại nhớ việc, nhớ người ...
@@@
Bình luận từ: MÙA THU VÀNG [Blogger] Email 10.04.10@17:27
Gặp lại cảnh cũ, người cũ chộn rộn là phải. Chúc chuyến đi của anh thành công tốt đẹp. Vui nhiều nhé Chu tiên sinh...
À quên, anh cảm ơn hộ em cái cây Lộc vừng trước phòng làm việc cũ của anh một tiếng nhé, vì nhờ có nó mà em được quen anh, được làm cô em gái "cao kều" của anh qua đoạn tản văn viết về mùa thu ngày nào. Trước khi rời ĐN nhớ tưới cho nó 1 gáo nước giùm em nhé he he heeeeeeeeeee
###
Bình luận từ: LÊ VĂN [Blogger] 11.04.10@18:57
Về lại chốn đã gắn bó với mình bao nhiêu năm, bao giờ cũng vậy. Quen, nhưng vẫn có chút gì đó là lạ. Nhưng rồi trên hết vẫn là sự thân tình.
Mừng cho ông trở cơ quan cũ như được về lại nhà mình. Mình ái ngại mà nghĩ là kể công, nhưng với tình cảm anh em dành cho ông là vậy, chắc chẳng khách sáo khi họ nhắc về một sếp cũ. Đấy là kết quả tình cảm hai năm qua ỗng dành cho họ, và họ đã gửi gắm cho ông. Cứ vui đi!
###
Bình luận từ: Bienlang [Blogger] Email 13.04.10@08:38
Chào anh!
"Tự nhiên, nhận ra sự nóng nực của xứ sở này. Sáng qua, đêm qua, ngoài kia vẫn còn lạnh, vậy mà, đây nóng thế. Nhớ ngoài ấy, lại nhớ việc, nhớ người ..."Trở lại chốn cũ- vẫn bình tâm. Nhớ da diết "ngoài kia" chứ không phải "tự nhiên" đâu anh ạ! Chúc anh bình an!
###
Bình luận từ: nhuocmong [Blogger] Email · http://blogtiengviet.net/nhuocmong 13.04.10@20:01
Anh CHUNHAC mến,
Mai anh về chắc là:Tình người giữ mãi trong tim. Tình hoa khi nhớ lại tìm ảnh xưa, phải không anh?!
###
Bình luận từ: cao thâm [Blogger] Email 11.04.10@21:41
Xem ra quan bác còn nhiều duyên lắm. Đọc lại mấy cái tôi vừa viết, thấy lồm ngồm toàn chữ.
###
Bình luận từ: Trọng Huân [Bạn đọc] Email · http://nguyentronghuan.blogtiengviet.net/ 11.04.10@10:46
Thứ sáu đến phòng ông, thấy đóng cửa. Ai đó đi qua bảo, ông đi miền Trung, thứ hai mới về

(BLOG TV -10/04/2010@15h37, 1314 lượt xem, viết bởi: nguyenchunhac Chuyên mục: Tác phẩm của tôi, Tản văn, Tạp bút)






Nhận xét