CHUYỆN NGÀY CŨ (XIII)- MỘC CHÂU EM & TÔI,

 Lưu trữ,



@@@ 

Hoa cải trắng
miên man
triền vắng
gió đông về
ướt lạnh nỗi niềm xưa,
những thảm cỏ
non xanh như ao ước
những nàng bò mơn mởn
ăn mơ...
và em nữa,
nàng tiên đồng cỏ
sương đêm buông
lều trại mông lung
em quá trẻ
còn ta
thì khờ dại
cùng run bên bếp củi bập bùng...
phố nhỏ nông trường
giờ thành thị trấn
em lên bà,
ta đã quá xa xôi
vừa mới đó,
ba mươi năm
có lẻ
em ấm phận rồi
ta nỗi nhớ
mồ côi...
@@@
Bình luận từ: bichthuyhn [Blogger] Email 09.12.11@17:12
Bài thơ quá hay và hai cái ảnh thì quá đẹp anh Chu Nhạc ạ! Cái ảnh thứ hai là anh Khoa chụp cho anh đó à?
Hình như anh vẫn tiếp tục chu du thì phải?
Chúc anh một chuyến đi tốt lành nhé!
###
Bình luận từ: thanhvan2812 [Blogger] Email 09.12.11@18:46
@Lão Chu
Hồi đang học Đại học lão có lên Mộc Châu thực tập không nhỉ? Tớ ở đấy 3 tháng có gặp Th cô bạn gái của Trình dạy học ở đó. Tớ ở đội 66 nông trường, có 104 CBCNV trong đó 100 cô và 4 anh.
Phản hồi từ: nguyenchunhac [Blogger] Email 09.12.11@21:13
@ Lão Vân
Vậy là lão quên rồi. Mùa hè năm 1980, ta thực tập ở đó cũng 3 tháng, ở đội 8/4, gần với bản Hoa người Mông. Đội ấy, có mấy em gái xinh như mộng. Trong tập thơ CHÚT THU, có bài thơ " Ta lên với Điện Biên ơi ", trong đó có một khổ thơ như sau :
" Mộc Châu một thời ta dại
những nàng như mộng năm nao
ấy mà nhân duyên lận đận
bây giờ chồng con ra sao ?"...
Chuyến đi SL vừa rồi, đường về ngủ lại một đêm tại thảo nguyên Châu mộc, tình cờ hỏi thăm, biết được tin tức một "nàng như mộng năm nao", biết nàng lấy chồng có con đã lớn khôn, nên mới cảm tác thành bài thơ này.
Phản hồi từ: thanhvan2812 [Blogger] Email 10.12.11@07:42
Già rồi ta quên. Ta vẫn thương các cô gái hái chè năm ấy. Bao nhiêu người có chồng và bao nhiêu không chồng. Ta họa theo lão:
Ta bắt gặp Mộc Châu trong thơ bạn.
Mộc Châu ơi mây trắng núi đồi
Ta chẳng có mối tình nào cả.
Chỉ có sương và cỏ với ta thôi...
###
Bình luận từ: PHAN THỊ HOÀI THỦY [Blogger] 09.12.11@20:06
Bài thơ thênh thang Mộc châu. Cánh đồng hoa cải sau lưng anh thật đẹp.
###
Bình luận từ: VANLY [Blogger] Email 10.12.11@08:34
Chú!
Bài thơ thật tuyệt chú ạ.
nhưng cái kết đọc mà nao lòng lắm chú.
Cô ấy giờ đã có chồng
Để chú nhớ mãi mùa đông năm nào..
à chú cánh đồng hoa cải trắng ấy có phải là cánh đồng củ cải không ạ?
###
Bình luận từ: cafe-and-books [Blogger] 10.12.11@10:59
Anh Nhạc à, sao có kiểu chữ viết trong ảnh lạ vậy? Lần trước đưa ảnh anh và anh Vĩnh Tuyền, em cứ tưởng ảnh đó bị cháu anh Tuyền … lấy bút quệt bậy. (em nói thật, không đùa đâu).
Anh thích kiểu chữ đó hay là máy chỉ có hiệu ứng đó thôi?
Phản hồi từ: nguyenchunhac [Blogger] Email 10.12.11@11:34
@ CF&S à,
Máy có nhiều chế độ, khi làm ảnh, thỉnh thoảng lấy bút quệt linh tinh chút xíu cho nó có vẻ " phá cách" ấy mà.
###
Bình luận từ: Nguyễn Vĩnh Tuyền [Blogger] Email 11.12.11@05:40
CẢM HỨNG TỪ MỘT THI PHẨM RẤT HAY CỦA MỘT MIỀN NHỚ CÙNG ĐỆ... LẠI NHỚ HÔM NÀO BÊM ẤM TRÀ NÓNG MỘC CHÂU...VÀ KIA NỮA, PHÍA PHÒNG NGOÀI LỐI VÀO, AI ĐÓ NHƯ EM TA BÊN ĐỐNG LỬA BẬP BÙNG THAN CỦI CÙNG MẤY ANH CHÀNG KỸ SƯ NÔNG TRƯỜNG XUÝT XOA QUƠ TAY TRÊN LỬA ẤM MÀ XUA ĐI CÁI RÉT BỐN ĐỘ C CỦA CAO NGUYÊN ĐÔNG LẠNH:

( BLOG TV -09/12/2011@16h51, 2471 lượt xem, viết bởi: nguyenchunhac - Chuyên mục: Tác phẩm của tôi, Thơ )





Nhận xét