CHUYỆN NGÀY CŨ ( XVIII ) - ĐÔNG VỀ ĐÃ RÉT THẬT RỒI,

 


@@@

Đông về đã rét thật rồi,
mùa sang bỏ lại mình tôi trễ tràng
vì đâu đắm đuối thu vàng
chẳng qua vướng tội đa mang đấy mà,


Cuối mùa ngồng cải đã hoa
người ta xưa khác người ta bây giờ
người xưa mắc chứng thẫn thờ
người nay nhiễm bệnh thờ ơ cái tinh,


Xưa người ngả nón trông đình
chưa qua cầu đã rập rình gió bay
giờ chưa uống đã giả say
cái tình sòng phẳng nợ vay trả dần,


Hỡi ai mắc tội lần khân
dở hơi mơ cái xoay vần ngày xưa?...

28/11/2017@9h17, 915 lượt xem, viết bởi: nguyenchunhac 
Chuyên mục: Tác phẩm của tôiThơ

@@@

Bình luận từ: hoamai1 [Blogger] Email 28.11.17@12:15
Bởi ai nặng nợ với Thu
Dẫu Đông đã tới vẫn chưa nỡ rời
Đa mang một kiếp người ơi!


Bình luận từ: trantam51 [Blogger] Email 28.11.17@16:47
Cứ luyến tiếc mãi mới trở thành lần khân đấy! Thu đã qua rồi; rét cũng đã rét rồi!

Bình luận từ: vomtroirieng [Blogger] Email 29.11.17@09:55

Vậy là Thu hết dùng dằng
Cùng mây đi khuất, nhường phần cho Đông
Tròi thì xám xịt, mênh mông
Nguòi thì nhớ kỷ niệm hồng xa xưa.
Anh Nhạc mến, hiện giò SG hình như cũng đang
Đông đó anh

Bình luận từ: Luytre PhamQuangCang [Blogger] Email 29.11.17@06:30

Hay lắm
GỬI NẮNG..
Đông về thật rồi hi
Rét lòng ai chi chi
Nhắn người về bên ấy
Gửi nắng sưởi hì hì
ình luận từ: huongdatbai [Blogger] Email 30.11.17@14:48
Sao anh dở chứng dại khờ
Thời đại bốn chấm lại mơ


































Nhận xét