@@@
Trước đó,.nhạc sĩ Phạm Quang Hiển cũng đã phổ và giữ nguyên theo tên bài thơ:
@@@
Bài thơ KHI ĐÓ, NỖI BUỒN,... tôi sáng tác từ 39 năm trước, được tôi đăng trên Facebook ngày 05.12 thì mấy ngày sau, 10.12, nhạc sĩ Quang Hiển gửi chi tôi bản phiir bài thơ đó thành ca khúc VÀ CẦM MỘT CHIẾC LÁ,
Nguyên gốc bài thơ đó như sau:
Anh cầm thư em trên tay
và cầm một chiếc lá,
mùa khô gửi tặng anh chao qua cửa sổ
đọc thư,
anh ngấm nỗi buồn em,
nỗi buồn sột soạt trên giấy
như những chiếc lá khô khẽ chạm vào nhau,
khi liệng mình buông xuống,
hôn nhẹ vào mặt đất,
mỗi chiếc nằm riêng một chỗ
lặng lẽ mộng giấc riêng tư
khi đó,
nỗi buồn thấm đượm.
Khi anh cầm thư em trên tay
và chiếc lá,
anh hiểu cả hai nỗi buồn kia
chính là nỗi đau lột xác,
chiếc lá khô tan vào trong đất
thân thể cây trụi trần sủi những chấm non xanh
cuối mùa khô oi bức chuyển cơn giông
bầu trời vằn dọc ngang chớp đỏ
sấm vật vã mình rền mặt đất khô cong
tung thân thể những chiếc lá khô theo chiều gió,
khi ấy,
vô vàn những chấm non tơ
xòe bàn tay mưa gõ
Anh biết,
em lại chính là em
khi đó,
là em khác với em xưa...
(Tây Nam bộ, mùa khô 1982.)
@@@
Trước đó, ngày 4.7/2011, tôi đã đăng bài thơ này trân trang Ngẫm ^ Vuết ở blogtiengviet.net và nhận được sự bình luận của nhiều bạn đọc; Ví như:
Bình luận từ: hoangvan [Blogger] 04.07.11@12:27
Bình luận từ: THÚY TÍM [Blogger] 04.07.11@12:32
Bình luận từ: HOÀNG HƯƠNG LAN [Blogger] 04.07.11@14:19 | Bài thơ hay đến mức không còn gì để hay hơn. Chúc anh đừng lật giở mình như lá khô đầu gió nhé |
|
Nhận xét
Đăng nhận xét