chiều quê,

 



Ở quê, 

@@@


Ai bảo,

ngày tháng mười,

chưa cười đã tối,

Ta

đợi chiều

vàng suộm cả chờ trông

một chút riêng

dang dở

bận lòng,...

Bỗng nhiên

thèm lắm mùi khói bếp

rơm rạ hanh nồng ấm mùa màng,

mằn mặn cá kho niêu

ngòn ngọt ngồng cải luộc

mâm cơm mẹ

ngàn lần hơn yến tiệc,

chiều lạnh se

gà sớm lên chuồng

chó thả rông

sủa theo bước người đi...

Ôi chiều quê

thương nhớ

đến cạn se

niềm mong mỏi

theo ta cùng năm tháng,

Đợi

chiều nay,

nhớ quay quắt

chiều

xưa...

 


Nhận xét