Gió mùa trở lúc nửa đêm (sửa)


 

@@@

Gió mùa trở lúc nửa đêm

ta nằm thao thức nhớ miền xa xăm

tuổi thơ vời vợi trăng rằm

sinh thì ở phố lại đằm chất quê,

 

Ta là bạn của triền đê

cánh diều bé quẩn bốn bề cơn giông

ta là con của dòng sông

vỗ về an ủi khi lòng ta đau,

 

Rời quê đi khắp địa cầu

vẫn thèm cà muối cá tràu kho niêu

thèm đêm sương giọt tàu tiêu

thèm vàng hoa cải, tường rêu, giậu tần,

 

Gió mùa ai rón bước chân,

ta nằm nghe gió nghĩ gần nhớ xa,...


Nhận xét