ÔI NHỮNG NỖI BUỒN CỦA TA,...

 


@@@


Tiết giêng hai, trời xứ Bắc mây mù, mưa phùn lây nhây... Giữa bộn bề công việc, tự nhiên thấy nhơ nhớ về những ngày xưa cũ... Moi móc trí nhớ, lật tìm đống sổ sách, giấy tờ cũ... phát hiện ra ối bài thơ mình làm từ mấy chục năm trước, thậm chí hồi mới lớn... Thôi thì thử đọc lại, xem "cái ngày xưa chưa xa" nó ra sao, mà mình đã vội quên rồi....

###

Ơi những nỗi buồn của ta

Xanh xao như là thiếu tháng

 

Tuổi ấu thơ con chim vàng bé bỏng

Không về trong giấc mơ xanh

.

Tình yêu đầu ngờ nghệch mong manh

Bóp nghẹt trái tim non trẻ

 

Dằng dặc tháng năm xa mẹ

Lúc về gần mẹ lại khuất hư không.

 

Gần nửa đời lận đận trông mong

Đâu thấy nếp nhà nhỏ bé .

 

Ôi nỗi buồn, lòng ta, đậu khẽ

Lớn trong ta chiu chút hao gày

 

Hẹp hòi chi lững thững tháng ngày

Cứ nhấp đi, nỗi buồn thanh sạch.

(1992)






Nhận xét