@@@
Nhớ
bão rằm tháng tám xưa,
Năm nay, đúng dịp Trung Thu, mưa gió nhiều
ở khắp nơi, trẻ em vui thì vẫn vui đấy, song khó mà được ngắm cảnh trăng tròn
và phá cỗ dưới trăng.
Thời tiết thản nhiên, vận hành theo quy
luật của mình, khó mà chiều lòng người được. Thường thì vào dịp này, đã qua hẳn
tiết Ngâu tháng bảy, nên trời dễ quang mây, trong trẻo. Nhưng cũng có năm, thời
tiết bất thường, Ngâu muộn nên tiết mưa dầm kéo cả sang tháng tám âm
lịch.
Cũng không hẳn do biến đổi khí hậu gây nên
sự bất thường, trước đây, thời tiết bất thường từng có nhiều rồi. Tôi nhớ, cách
đây mấy chục năm, khi ấy tôi đang học đại học năm cuối. Năm đó, tết Trung thu
đúng vào ngày nghỉ cuối tuần, tôi từ trường đạp xe về quê ăn rằm tháng tám với
mẹ. Đài báo bão, lại đổ bộ vào trung tâm đồng bằng Bắc bộ. Thường thì dịp này,
bão ít lên phía Bắc, mà hay vào miền Trung. Vậy mà, năm ấy, đúng chiều muộn rằm
tháng tám thì bão đổ vào. Gió cấp 12 gầm rú, lồng lộn trên không trung, quật
nát bươm những ngọn tre, cây trái trong vườn cũng tơi tả. Bưởi, hồng xiêm, và
sấu, ổi vườn nhà rụng hết, vung vãi khắp vườn...
Gió giật, làm tung một góc mái rạ chái nhà
tôi. Hai mẹ con tôi lúng túng, chẳng biết chống đỡ ra sao. Chỉ biết chốt chặt
những chốt cửa chính, cửa sổ mà thôi. Gió theo chỗ mái bị thổi bay, xộc vào
nhà, xô đổ đồ đạc trong nhà. Rồi mưa. Mưa như trút. Khi mưa to thì gió cũng
giảm đi nhiều. Lúc ấy, không còn lo chốt cửa nữa, hai mẹ con tôi lo tìm thau
chậu, ang nồi, có bao nhiêu mang ra hết để hứng nước mưa. Con chó mực, cũng rấm
rẳng kêu, luẩn quấn bên chân chủ lo chống dột ...
Trời tối, bão tan, mưa ngớt nhiều. Hai mẹ
con tôi mở cửa, ra sân vườn. Chao ơi, tất cả đều tan hoang, ngổn ngang. Lại cắm
cúi lo dọn dẹp, nhặt hoa quả rụng đầy vườn...Mẹ tôi thì cứ ca cẩm, rằng mưa bão
cướp mất tối vui ngắm trăng phá cỗ Trung thu của bọn trẻ. Mà ngày ấy, thời bao
cấp còn nghèo, trẻ quê đâu có quà gì. Cây trái vườn nhà có gì thì bầy nấy, trò
chơi cũng là những chiếc đèn ông sao tự mầy mò dán lấy, rồi đó đốt những hạt
bưởi khô xâu thành chuỗi để tinh dầu bưởi cháy phát những tia sáng kèm mùi thơm
hăng hăng...
Năm nay, trung thu lại mưa nhiều. Nhớ trận
bão rằm tháng tám xưa. Nhớ mẹ. Và nhớ tuổi trẻ đã đi qua ...
Nhận xét
Đăng nhận xét