VŨ HÀ, mũ nồi áo trắng
@@@
Vũ Hà, gã đầu bạc vui tính
Dân nhà Đài (VOV) và nhiều bạn bè thân thiết của nhà báo-đạo diễn kịch truyền thanh Vũ Hà quen gọi đùa ông là ‘gã đầu bạc”. Vũ Hà không những không giận mà còn hùa theo tếu thêm cho xôm. Sở dĩ mọi người gọi ông như vậy là bởi mái đầu bạc sớm như cước của ông và còn bởi ông có ngoại hình và diện mạo hao hao với nhân vật “gã đầu bạc”- viên tình báo Hoa Nam trong bộ phim truyền hình nổi tiếng một thời, “Ván bài lật ngửa” của Nguyễn Trương Thiên Lý. Cứ thế đùa quen, thành biệt hiệu của Vũ Hà.
Năm 1987, tôi về làm phóng viên Đài Tiếng nói Việt Nam
(VOV) là biết đến ông ngay bởi ngoại hình đặc biệt này. Phòng làm việc của tôi
gần với phòng Sân khâu truyền thanh
nên ngày nào cũng thấy ông ngang qua dần thành quen thuộc.
Tôi và chắc hẳn nhiều thính giả của Đài Tiếng nói Việt
Nam (VOV) sớm biết đến cái tên Vũ Hà, bởi nó gắn liền với chương trình Sân khấu truyền thanh vào mỗi tối thứ
bảy hằng tuần. Ngày ấy, cùng với chương trình này, các chương trình phát thanh
khác như Tiếng thơ, Kể chuyện cảnh giác và Văn nghệ quân đội vào mỗi dịp cuối tuần thì hầu như ai cũng thích.
Thế nên, cái tên Vũ Hà cùng Đoàn kịch
Hồng Hà trở thành thương hiệu nổi tiếng, cùng đó là vài ba cái tên khác, như
Nghĩ Xuyên (Kể chuyện cảnh giác tối
thứ bảy) và Văn Ngải (Văn nghệ quân đội
sáng chủ nhật).
Khi chưa về đầu quân nhà Đài, mỗi khi nghe biên tập viên Vũ Hà giới thiệu
vở nọ vở kia do Đoàn kịch Hồng Hà
trình diên thì tôi cứ mường tượng cái đoàn kịch có tên Hồng Hà ấy là một đoàn
kịch riêng, kiểu như Đoàn kịch nói Hà
Nội, Đoàn kịch nói Hải Phòng, Đoàn
kịch nói Trung ương... Sau này mới biết, té ra chẳng có một đoàn kịch nào
có cái tên ấy thật, mà là một nhóm diễn viên cồng tác ở các đơn vị nghệ thuật
khác nhau, được nhà Đài mời đến để diễn một vở kịch truyền thanh cụ thể nào đó.
Để tiện nhiều việc, bèn đặt cho nó một cái tên, nghe vừa oai vừa sang lại vẻ
chuyên nghiệp. Cái trò đó, nghe nói là sáng kiến của đạo diễn-biên tập viên Vũ
Hà. Đoàn
kịch Hồng Hà kìa mà, nghe vừa oách vừa đầy tin cậy. Vậy là cùng với tên
tuổi cá nhân, Vũ Hà đã có công tạo nên một thương
hiệu nghề nghiệp. Nhà Đài (VOV) ghi nhận ở ông sự sáng tạo đó.
Chuyện nghề nói chung là thế. Giờ thì bàn riêng chuyện
đời về “gã đầu bạc” Vũ Hà,...
Từ ngày vào nghề cho đến khi nghỉ hưu, không rõ Vũ Hà
đã viết kịch bản, biên tập, đạo diễn, tổ chức thu thanh và giới thiệu bao nhiêu
vở kịch truyền thanh? Hiện giờ, các sản phẩm ấy còn được lưu giữ tại kho băng
của nhà Đài, nhưng chẳng ai đi thống kê, trừ các nhân Vũ Hà. Nhưng ông thì đã
nằm sâu dưới ba thước đất mấy chục năm rồi. Mà thôi, thống kê cũng chẳng để làm
gì. Chỉ biết mấy chục năm trời say mê và miệt mài theo đuổi nghiệp kịch truyền
thanh, Vũ Hà đã để lại dấu ấn của riêng mình khiến thính giả nhiều thế hệ còn
nhắc đến ông.
Chuyện “gã đầu
bạc” Vũ Hà yêu nghề, say nghề thì nhiều vô kể, thú vị đấy nhưng cũng cười
ra nước mắt đấy. Làm cái nghề như ông cũng là “làm dâu trăm họ”, không thể làm hài lòng tất cả mọi người được. Đôi
khi dựng vở kịch bản của người này mà bỏ
người kia, rôi mời diễn viên này mà không mời diễn viên khác cũng gây nên bất
hòa, ganh tị, đỗ kỵ lẫn nhau. Mà ngày ấy, bao cấp, thiếu thôn trăm bề, với các
kịch sĩ và diễn viên nghèo, được dựng vở, có vai diễn không chỉ là hãnh diện
nghề mà còn vì mưu sinh kiếm đồng nhuận bút nhuận miệng còi thêm đồng rau muối
nuôi gia đình. Thôi thì đủ thứ lo, nên không khéo lại mang tiếng này nọ cũng
nên. Vũ Hà không phải là ngoại lệ, đôi khi cũng bị điều ong tiếng ve. Thế mới
có chuyện diễn viên Nguyễn Huấn thời còn chưa đầu quân về làm người nhà Đài đã
có lần quá chén say mèm cầm kéo rượt Vũ Hà chạy quanh ngay trong sân nhà Đài ở
trụ sở 58 Quán Sứ. Lúc tỉnh rượu anh em lại ôm nhau cười xòa xin lỗi lẫn
nhau...
Vũ Hà yêu nghề va cũng yêu rượu. Hầu như ngày nào ông
cũng phải đưa cay tí chút. Tôi cũng từng dăm lần lang thang đây đó và đưa cay
cung ông và bạn diễn của ông. Tôi nhớ và ấn tượng nhất quán rượu vỉa hè trên
phố Nguyễn Du gần cổng cơ quan Tổng cục Bưu chính viễn thông. Rượu thảo mộc,
thức nhậu chỉ tóp mỡ và dưa chuột chấm muối ớt khô. Khách nhậu phần lớn là các
văn nghệ sĩ nghèo, ghế gỗ thấp chân, mẹt nhậu đơn giản, quây quần dăm ba vị rỉ
rả đủ thứ chuyện làm vui, tan cuộc tiền nhậu chả đáng bao nhiêu.... Vui và thú
vị đấy song những cuộc như thế nhiều khi đưa cay quá chén, tếu táo quá lời mà
sinh chuyện cãi cọ. Vũ Hà mang điều tiếng gì cũng từ đấy mà ra cả.
Gì thì gì. Vũ Hà là một người tâm huyết với nghề và là
người giỏi nghề. Cùng bộ phận chuyên kịch truyền thanh với ông ở Đài còn mấy người khác, nhưng có lẽ chỉ riêng ông tạo được thương hiệu với đông
đảo thính giả cả nước. Theo tôi, đấy là
thời kỳ hoàng kim của sân khấu truyền thanh. Không chỉ các vở do chính nhà đài
tổ chức dàn dựng thu thanh mà nhiều vở lớn nổi tiếng của sân khấu biểu diễn ở
rạp cũng được thu thanh phát trên làn sóng phát thanh phục vụ thính giả cả
nước. Đó là nhờ sự tận tụy của Vũ Hà và các đồng nghiệp làm sân khấu truyền
thanh nhà Đài một thời. Giờ nghĩ lại ngày ấy, như một giấc mơ,...
Giờ sân khấu truyền thanh dường như hết đất sống,
nhường không gian cho các câu chuyện hài ngắn trên nền tảng tiktok, hoặc chuyện
hài trên Youtube hay các nền tảng số khác... Ai cũng có thể làm video, clip,
tấu hài mua vui cho thiên hạ mà lại kiếm bộn tiền... Gì cũng chỉ có thời của
nó. Trí tuệ nhân tạo (AI) phá đám làm thế giới điên đảo, thật giả lẫn lộn. Nhớ
về một thời vậy thôi chứ xu thế thì không thể đảo ngược được.
May mà, “gã đầu
bạc” vui tính Vũ Hà sớm về thế giới bên kia để khỏi phải chạnh lòng chứng
kiến một thế giới “thực hư lân lộn”như
bây giờ, khi mà ông còn chưa thành ký ức xa mờ!...
Nhận xét
Đăng nhận xét